Thứ Tư, 3 tháng 2, 2010

#5

Ý nghĩ này không khiến em vui, vậy mà em lại có nó.

Em không muốn nghĩ anh là người xấu. Vậy mà bây giờ em chợt nhớ đến những lời nói đùa của mọi người trên diễn đàn. Liệu anh có thường xuyên làm như vậy không? Liệu anh đã ngủ với bao nhiêu cô gái của diễn đàn này chỉ để làm cho cô ta "mềm" đi trong cách cư xử trên diễn đàn? Và liệu những cuộc tình đó do anh tự tạo ra theo cảm hứng riêng hay chúng là sản phẩm của những lời khích bác, thậm chí sự đạo diễn của những kẻ gọi là "bạn" quen qua diễn đàn này?

Những ngày qua, em dành nhiều thời gian để nghĩ về những điều anh nói. Lẽ ra anh chỉ cần bảo thực sự anh muốn gì ở em, mà cuối cùng vẫn chỉ là những lời phàn nàn. Em phải làm gì, nếu như em thực sự muốn có anh? Em phải hiểu rằng những điều anh phàn nàn ở em thì anh lại chấp nhận mà thậm chí hồ hởi nâng niu ở người khác? Không thích em, không muốn em nữa, là một người đàn ông thì có thể nói thẳng ra, vậy mà anh phải dối trá. Em mong mình chỉ thất vọng chứ không kinh tởm.

Không, không thể kinh tởm một kẻ đã ngủ với mình. Em vẫn luôn ấn định cho đàn bà một vai của kẻ tôn trọng người đàn ông đầu gối tay ấp với mình, dù chỉ một lần ân ái.

Em không muốn ghê tởm anh. Dù sao cuộc tình một đêm đó cũng không có gì đáng phàn nàn. Chúng ta đã ngủ với nhau và em nằm gối đầu trên cánh tay anh cho đến sáng, chúng ta đối xử với nhau "nice" như không có gì "nice" hơn thế. Cái hôn của anh, em vẫn còn chưa quên được. Nhưng chẳng lẽ em buộc phải ghê tởm anh? Nhiều khi điều mình muốn vẫn khác xa điều mình cần. Không muốn nhưng cần, hoặc không cần nhưng muốn...

Một lúc nào đó em cần phải kể câu chuyện của em để những cô gái đang muốn gặp gỡ người của diễn đàn biết thực sự họ sẽ quan hệ với loại người nào, phải không anh?

Ý nghĩ này không khiến em vui, nhưng em đang có nó mất rồi.

Tell I love you, but I lied.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét